Review phim Phim Việt Review phim Đào, Phở và Piano – Có cảm động nhưng nhược điểm quá nhiều

Review phim Đào, Phở và Piano – Có cảm động nhưng nhược điểm quá nhiều

by ST3G
Published: Last Updated on

Đào, Phở và Piano là tựa phim được bàn tán rất nhiều trên mạng xã hội trong 1 tuần vừa qua, bắt đầu khởi nguồn bằng việc khán giả review và từ đó tạo ra hiệu ứng truyền miệng.

Video review phim Đào, Phở và Piano

Sau một thời gian canh me vé nhưng không được thì rất may có admin bên page bạn là Chỉ Khen Phim Hay đã dày công lên rạp lăn lộn giành vé, thế nên Khen Phim mới có bài review này. Bây giờ quay lại với Đào, Phở và Piano, bối cảnh là vào tháng 2 năm 1947, nghĩa là tựa phim của đạo diễn Phi Tiến Sơn tái hiện Hà Nội 60 ngày đêm khói lửa.

Khen Phim công nhận phim có tạo được cảm giác tự hào dân tộc, đồng thời giúp khán giả trẻ như mình cảm thấy biết ơn công sức của ông cha ta đã anh dũng chiến đấu và hy sinh để giờ đây con cháu mới có dịp được sinh sống trong hòa bình và bàn luận về những tựa phim chiếu rạp. Những nhân vật như cậu bé đánh giày, hay bác họa sĩ (NSND Trần Lực) đã thể hiện tinh thần bất khuất của dân tộc Việt Nam. Số lượng cảnh làm mình thực sự cảm động thì không có nhiều, chỉ có lúc cậu bé bị bắn và khúc cuối mà thôi, công nhận mấy đoạn này khán giả trong rạp im re luôn.

Nhưng có vẻ như các trang mạng xã hội đã tung hô quá mức, ban đầu thì phim có thể không chủ động chạy quảng bá, nhưng bây giờ thì mình đoán là có, không nhiều thì ít đã có kế hoạch chiếm lĩnh truyền thông, dù chiến lược có vẻ chưa bài bản lắm. Trở lại với Đào, Phở và Piano, nhược điểm của phim cực kỳ nhiều, đa phần đến từ việc dựng phim không mượt và kịch bản thiếu sự nhấn mạnh vào sự tàn khốc của chiến tranh. Qua những tư liệu lịch sử thì Hà Nội lúc ấy không hề yên bình, thế nhưng tổng thời lượng mô tả giao chiến mình ước chừng chỉ 10 – 15 phút, còn lại là phần lớn thời lượng mô tả tình yêu của anh lính (Doãn Quốc Đam đóng) và người tình của ảnh (Cao Thùy Linh), một chút xíu thời gian còn lại thì nói về thằng bé đánh giày và ông bà bán phở.

Bây giờ Khen Phim đi sâu vô từng cái chưa được của phim:

  • Bối cảnh hạn hẹp, y như mua vé vô chơi ở cái chỗ tái hiện phim trường trong Universal Studios Singapore 9, 10 năm trước; mà thực sự thì mình thấy mấy cái mô phỏng ở USS cho cảm giác chân thật hơn nhiều. Kiểu bạn sẽ nhận ra là nó giả và tầm nhìn xa là hữu hạn, và nó là cảnh được dựng hời hợt, cái này có lẽ do kinh phí hạn hẹp. Bạn không thấy nhiều cảnh quay toàn cảnh đâu, và có thì cũng không hề cảm nhận được sự rộng lớn của bối cảnh, nó cứ tù túng thế nào ấy, khó chịu lắm.
  • Kỹ xảo trong phim không đẹp, thẳng thắn mà nói là nhìn giả. Khói giả, lửa giả, máy bay giả, nhìn là dễ dàng nhận ra ngay chứ không cần soi kỹ. Các cảnh xài phông xanh rất dễ nhận ra bởi nó cũng nhìn kém chân thật, nhất là khi xem trên màn ảnh rộng.
  • Kịch bản chưa thực sự làm hài lòng mình. Như đã đề cập bên trên, ủa sao mình tập trung chuyện tình cảm quá vậy, trong khi phim được quảng bá là làm về lịch sử. Cảnh nóng xuất hiện trong phim cũng nhiều, và có lẽ ý đồ đạo diễn muốn nói rằng đôi lứa vẫn khát khao hoang lạc giữa lúc chiến tranh?
  • Dựng phim rất là bất ổn, Khen Phim xin chê thẳng luôn là chuyển cảnh không mượt. Ừ thì biết là kể chuyện phi tuyến tính á nhưng làm ơn mình chuyển làm sao cho dễ chịu, chứ hiện tại mình thấy cứ như bạ đâu cắt đó, không quan tâm đến cảm xúc khán giả. Các cảnh quay từ xa rồi tiến lại gần thì cũng bị cắt cái rụp, ráp thô giữa cảnh xa và cảnh cận chứ không phải lia máy và zoom từ từ.
  • Về phần thoại, nhiều câu chữ có thể nghe vô tri, không biết thời kỳ đó có ảnh hưởng văn hóa gì không. Tuy nhiên cách thoại thì quá thiếu cảm xúc.
  • Tiếng chảy nổ tưng bừng nhưng thoại thì tiếng có tiếng không, cũng không có phụ đề nên mấy đoạn tiếng Pháp là khỏi hiểu.

Tóm lại, theo ý kiến cá nhân thì mình thấy Đào, Phở và Piano đang được một bộ phận cộng đồng mạng đánh giá quá cao so với chất lượng thực sự. Nhà nước nên quan tâm đúng mức với dòng phim này, vì nó vẫn góp phần mang lại cái nhìn trực quan nhất về lịch sử, giúp người trẻ hiểu hơn về những ngày tháng gian khổ mà thế hệ đi trước đã phải trải qua. Cụ thể là làm kỹ xảo tốt hơn, thuê biên kịch giỏi hơn, thuê đội dựng phim tốt hơn.

Đào, Phở và Piano

Nội dung - 5
Diễn viên và diễn xuất - 5.5
Âm thanh, hình ảnh, kỹ xảo - 6

5.5

User Rating: Be the first one !

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Subscribe
Notify of
guest

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
error: Nội dung được bảo vệ!
0
Would love your thoughts, please comment.x
()
x